S.C.I. mê án tập

Tập đoàn hủ nữ núp bóng những chàng cảnh sát đẹp trai!

[SCI] Vụ án thứ ba – Chương 22 (kết thúc vụ án)

Ma pháp hung thủ

Đêm Giáng sinh (hạ – kết thúc vụ án)

Beta: Băng Thiên Nguyệt

“Chờ… Chờ đã…” 

“Miêu Nhi, tôi đợi hai mươi năm rồi, cậu còn muốn tôi đợi thêm ư?!”

—————————-

Bạch Ngọc Đường chậm rãi lùi lại, đứng dậy bò lên, cúi đầu nhìn Triển Chiêu nằm ngửa, vẻ mặt thất thần.

Khóe miệng người nọ còn lưu lại dịch thể màu trắng rồi nuốt ực một cái, nhìn Triển Chiêu mặt đỏ như máu, câu mắng “Chuột điên ~~” dứt khỏi miệng có phần mềm nhũn mệt mỏi, khiến Bạch Ngọc Đường muốn cúi xuống hôn, vị tanh bên trong, như nhắc nhở ban nãy chuyện gì đã xảy ra ~~ Triển Chiêu vô cùng ngượng ngùng, nhưng không giãy dụa đòi thoát ra, Bạch Ngọc Đường lại đứng lên, một tay ôm lấy anh, đi về chiếc giường lớn giữa phòng.

Nước nhỏ từng giọt từ cơ thể cả hai, để lại những vết loang lổ ~~ Sàn nhà trắng ngà càng thêm nhu hòa… Đặt Triển Chiêu lên tấm ga tơ tằm trắng tinh, Bạch Ngọc Đường đưa tay vuốt những sợi tóc lòa xòa trên trán ra sau đầu, cúi xuống nhìn thật kỹ người trên giường.

“… Đừng nhìn…” Triển Chiêu nghiêng mặt sang một bên, vùi vào gối, cái nhìn chăm chăm đầy ham muốn của Bạch Ngọc Đường khiến anh không thể kiềm chế cơn run…

“Tôi muốn nhìn.” Bạch Ngọc Đường nghiêng người áp tới, kéo khuôn mặt Triển Chiêu lại, cúi môi hôn, hai thân thể sát kề, Triển Chiêu tinh tường cảm giác được, phần đỉnh cứng nóng của Bạch Ngọc Đường đang ở bên hông mình… Liền đỏ mặt, thò tay, học theo anh, nhẹ nhàng vuốt ve ~~

“A ~~” Bạch Ngọc Đường thở dốc kinh ngạc, nắm lấy tay Triển Chiêu kéo lên bên tai, méo miệng cười: “Miêu Nhi, cậu phóng hỏa!”

Triển Chiêu cắn răng chống cự, đỏ mặt nói: “Cậu ra vẻ cái gì? Tôi cũng biết ~~”

Nói rồi, dùng sức đẩy Bạch Ngọc Đường, úp mình lên trên anh, nhìn chằm chằm người trước mặt, tiếp cận cổ người ta “cắn” một cái ~~

Bạch Ngọc Đường lắc đầu, con mèo này, không liếm thì cắn ~~ Là mèo thật hả.

Không thèm đếm xỉa đến con mèo nhỏ Triển Chiêu đang nũng nịu lăn qua lăn lại trên vai trên cổ mình, Bạch Ngọc Đường đưa tay tìm kiếm dưới gối —- Một chai bôi trơn dịch sữa xuất hiện.

Mở nắp ra, ngón tay nhúng vào, tay kia mò tới cánh mông Triển Chiêu, một ngón tiến vào khe, ấn vào khu vực xung quanh, nơi huyệt khẩu khép chặt ~~

Triển Chiêu cả kinh hít một hơi muốn thối lui, lại bị đôi môi Bạch Ngọc Đường bắt lại, rút ngón tay nhúng dịch trơn trắng sữa ra, ngón giữa cẩn thận dò xét huyệt khẩu ~

“Ư ~~” Triển Chiêu kêu lên đau đớn, Bạch Ngọc Đường một tay ôm lấy eo anh, kéo anh dựa vào lòng mình, ngón tay chậm rãi tiến nhập, chậm rãi xoay tròn, mở rộng huyệt đạo chật chội.

“Chờ… Chờ đã…” Triển Chiêu muốn ngăn Bạch Ngọc Đường lại.

Bạch Ngọc Đường đưa đầu lưỡi liếm tới lỗ tai xinh đẹp, làm anh phải run rẩy ngọ ngoạy, cười: “Miêu Nhi, tôi đợi hai mươi năm rồi, cậu còn muốn tôi đợi thêm ư?!”

Thoáng sửng sốt, Triển Chiêu ngừng giãy dụa, Bạch Ngọc Đường thấy đã đến thời cơ, cho thêm ngón tay thứ hai vào —-

“Nha…” Triển Chiêu vô lực ngã xuống ngực Bạch Ngọc Đường, cằm gác lên hõm vai anh, khó chịu nhắm chặt đôi mắt…

Ngón tay thứ hai của Bạch Ngọc Đường rất không an phận cứ xoay tròn khuếch trương trong nội bích mẫn cảm, đầu ngón tay cào cào nếp uốn ven nội bích, bên trong mẫn cảm không chịu được kiểu trêu ghẹo này, tay Triển Chiêu chống lên, nghiến răng nhưng vẫn có vài tiếng rên rỉ vụn vặt thoát ra, quá chân thực —- Sát gần đến mức như thể Bạch Ngọc Đường đang chạm đến nội tạng của anh.

Nhìn phản ứng dữ dội của Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường càng nghĩ càng khiến trái tim đập thêm dồn dập, con mèo này, mới hai ngón tay đã mẫn cảm phản ứng thành vậy, không biết sẽ còn bao nhiêu khả ái nữa ~~

Vừa khuếch trương, ngón tay vừa dò dẫm bên trong người ta, tựa hồ đang tìm cái gì. Triển Chiêu cảm thấy không được thoải mái, hai tay bám lấy bả vai Bạch Ngọc Đường, ngẩng đầu nhìn người nọ, “Cậu… Làm… Làm gì vậy…”

Cười khẽ bên tai anh, Bạch Ngọc Đường nói: “Miêu Nhi, nghe anh hai bảo, trong cơ thể có một chỗ, chỉ cần tìm được nó, cậu sẽ kêu rất dễ nghe…”

“Cậu…” Triển Chiêu tức giận dùng tay đánh, “Hai anh em cậu… Sao lại nghiên cứu cái… Nha ~~~”

Nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường mững rỡ phát hiện, ngón tay mò tới một nơi mềm mại, hơi gờ lên, Triển Chiêu yếu ớt ngã trên người anh, lắc đầu, thở dồn dập: “Tay… Bỏ ra… Bỏ ra…”

Bạch Ngọc Đường cười đến tà mị, lại nhằm vào nơi đó nhấn một cái —- “A!” Triển Chiêu bịt miệng mình, khó chịu tựa trên vai Bạch Ngọc Đường, “Không… Đừng đụng… vào đó… A ~~”

Nhấn liên tiếp, Bạch Ngọc Đường thích thú khi thấy dục vọng vốn đã nằm xuống của Triển Chiêu một lần nữa ngẩng lên… Phần đỉnh, không kìm nén được tràn ra vài giọt chất lỏng ~~ Mà Triển Chiêu trong lòng mình toàn thân run rẩy lắc đầu, miệng đã che kín mà vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ ngọt ngào. Đôi mắt ươn ướt, cũng không nói nên lời, chỉ rên rỉ, thở dốc, nắm tay đấm như gãi ngứa lên đầu vai Bạch Ngọc Đường, eo không khống chế được mà đong đưa, khó chịu đến nỗi muốn khóc ~~

Triển Chiêu vốn đã xinh đẹp, dáng vẻ bây giờ phải dùng hoạt sắc sinh hương để miêu tả, Bạch Ngọc Đường chưa từng thấy một Triển Chiêu như vậy, cảm thấy não bộ đã không thể dùng vào việc gì khác ngoài ghi nhớ bộ dạng không khống chế nổi ham muốn của anh… Ngón tay bị bao lấy, chặt và mềm đến tiêu hồn…

Dục niệm nguyên thủy nhất trong thâm tâm Bạch Ngọc Đường hoàn toàn nhảy ra, xoay người đặt Triển Chiêu lên giường.

Triển Chiêu bị ngón tay anh dày vò một phen, hổn hển vùi vào chăn, bất lực liếc Bạch Ngọc Đường… Trong đầu vô cùng rối loạn ~~ Đây mới là Bạch Ngọc Đường chân chính, anh của bình thường, đều ẩn nhẫn khắc chế, ngay cả chạm vào một ngón tay mình cũng không dám, nhưng lúc này, giống như muốn dồn mình vào đường cùng ~~

“Miêu Nhi…” Bạch Ngọc Đường rút tay ra, nhẹ nhàng tách hai chân Triển Chiêu, cúi đầu xuống gáy anh: “Tôi không nhịn được, Miêu Nhi…”

Nói rồi, lấy tay nâng eo Triển Chiêu lên, cầm lấy dục vọng sớm đã sưng cứng của mình, đặt vào huyệt khẩu đã được khuếch trương, chậm rãi chậm rãi… Ép vào…

“Hư… Ư…” Triển Chiêu nhắm chặt hai mắt, khó chịu nghiêng đầu sang một bên —- Ban nãy Bạch Ngọc Đường đã khuếch trương đủ rồi, có bôi trơn hỗ trợ cũng giúp việc tiến nhập không đau đớn lắm, nhưng mà —- Triển Chiêu vẫn thấy khó chịu, cảm thấy, tựa như Bạch Ngọc Đường đang đi vào bên trong thân thể mình. Người nọ rõ ràng là cố ý, cố ý tiến vào thật chậm, vừa ma sát vừa nghiền vừa áp, tựa hồ muốn phần da mẫn cảm nội bích phải nhớ lấy hình dạng dục vọng đó, đến nỗi từng đường nếp nhỏ bé đều phải kết hợp với sự xâm phạm này, xâm phạm vào trong thân thể anh, nơi yếu ớt nhất…

Bạch Ngọc Đường quả thật là cố ý, anh muốn cảm thụ hoàn hảo cảm giác đi vào, có lẽ do đã chờ đợi lâu lắm rồi, cho nên cũng không cần nóng nảy, anh chỉ muốn cảm nhận hết mức từng li từng tí của Triển Chiêu, bắt lấy từng biểu cảm của người ấy, khiến người ấy mất kểm soát vì anh, chỉ có anh mới được nhìn thấy, một Triển Chiêu như vậy…

Thấy thắt lưng người dưới thân thêm run rẩy, hai tay nắm chặt ga giường, cực lực nhẫn nại, Bạch Ngọc Đường nắm lấy tay Triển Chiêu, kéo lên bên gáy, khiến Triển Chiêu ngoài anh ra thì chẳng còn chỗ nào mà níu dựa. Tiếp đó, phần hông dùng sức, tiến nhập hoàn toàn ~~ Dồn hết về phía trước, hung hăng đến nỗi Triển Chiêu cũng không thể kiềm chế được…

“A ~~ …” Triển Chiêu cảm thấy tim mình như vọt ra, tiếng kêu sợ hãi đông cứng lại trong họng, nháy mắt ngạt thở, phía trước là một màn trắng, cao trào tới chẳng hề có điểm báo, cẳng chân cũng căng cứng —- Co quắp.

“Miêu Nhi…” Bạch Ngọc Đường quệt lấy dịch trắng dính nhớp vãi nơi bụng Triển Chiêu: “Vừa rồi, cậu thấy sao?”

“Ngậm… Mồm… Ư…” Triển Chiêu lấy tay bưng mặt, mất hết thể diện rồi… Mình đã hoàn toàn bị hắn khống chế.

Bạch Ngọc Đường cười khẽ đè xuống, vì góc độ thay đổi, khiến đỉnh dục vọng chạm vào vùng đất mẫn cảm…

“Đừng… A…” Triển Chiêu tránh né, hai tay lại bấu vào vai Bạch Ngọc Đường, vừa như khước từ, vừa như hùa theo…

“Miêu Nhi…” Bạch Ngọc Đường cúi đầu hôn nhẹ lên cổ Triển Chiêu, hỏi: “Miêu Nhi, tôi có thể động không?!”

Triển Chiêu mắt ngập nước, vô lực nhìn Bạch Ngọc Đường.

“Động được không…” Bạch Ngọc Đường điều chỉnh góc độ một chút, đụng chạm bên trong một lần nữa lại khiến Triển Chiêu run rẩy kịch liệt.

“Miêu Nhi… Cậu có thích ở đây không?” Bạch Ngọc Đường nhẹ nhàng đong đưa, xoáy vào nơi mềm mại muốn chết kia, khóe mắt Triển Chiêu đã tràn lệ, cố lắc đầu: “Không, đừng…”

“Tôi động được không?” Bạch Ngọc Đường vừa lùi xuống, vừa mỉm cười nhìn Triển Chiêu.

“Tôi không biết…” Triển Chiêu lắc đầu, “Tôi không biết, cậu đừng… Ư…”

Có phần không nỡ, hôn lấy nước mắt anh, Bạch Ngọc Đường dùng giọng điệu không cho phép người ta kháng cự: “Miêu Nhi, nói cậu yêu tôi, nói rồi, sẽ tha cho cậu…”

Triển Chiêu nhìn Bạch Ngọc Đường trước mắt, dằn lại một câu cũng không nên lời —- Chỉ là câu nói “Tôi yêu cậu” mà thôi, người trước mặt đây biết mình khó chịu, cho nên mới ép buộc…

Hai tay ôm lấy cổ người nọ, ghé vào tai anh, dịu dàng từ tốn nói ra ba chữ người đó nằm mơ cũng muốn nghe ~~ Nhìn vẻ mặt chấn động của Bạch Ngọc Đường, Triển Chiêu ôm chặt lấy cổ anh, “Ngọc Đường, tôi… rất khó chịu…”

“Miêu Nhi…” Bạch Ngọc Đường không trêu anh nữa, bản thân cũng đã tới cực hạn rồi, cúi đầu hôn lên đôi môi hồng đến khác thường của Triển Chiêu, chậm rãi rút ra một chút, lập tức, trong tiếng rên rỉ bất lực của Triển Chiêu, nhanh chóng luật động.

Khoái cảm tiêu hồn thực cốt, thỏa mãn vì đã được đền bù như nguyện, tất cả hóa thành động tác dữ dội, hôn môi dịu dàng của Bạch Ngọc Đường… Mãi cho đến khi dục vọng chôn thật sâu trong cơ thể đó, sau tiếng gầm nhẹ, toàn bộ được phóng thích vào nơi sâu nhất…

Ôm lấy người dưới thân ý thức đã mơ hồ, ghé vào tai anh: “Miêu Nhi, mặc kệ có chuyện gì xảy ra… Tôi sẽ bên cậu, mãi mãi…”

.

Sáng hôm sau, Triển Chiêu tỉnh lại sau một đêm không mộng mị, người như rời rạc, chút sức lực cũng không có, thắt lưng đau vô cùng, nhớ tới từng hành động hôm qua của con chuột kia, tốn hơi thừa lời, chuột điên ~~

Xoay mặt, đã thấy Bạch Ngọc Đường tỉnh rồi, đang ngồi trên giường, cau mày rất phiền não, không biết là suy nghĩ cái gì ~~

Nghe thấy động tĩnh, thấy Triển Chiêu đã tỉnh, Bạch Ngọc Đường lại gần, hôn nhẹ một cái lên mặt anh, cách chăn sờ sờ thắt lưng anh, cười: “Còn đau không?!”

Triển Chiêu mặt đỏ bừng, trừng ~~ Sau đó, lại ngoài dự đoán hỏi: “Cậu… Vừa rồi đang nghĩ gì vậy?!”

“À ~~” Bạch Ngọc Đường cầm lấy cuốn vở vừa rồi đặt trước mình, nói: “Ba ngày này, tính thế nào cũng không đủ a ~~”

“Không đủ cái gì?!” Triển Chiêu chưa hiểu.

Bạch Ngọc Đường cầm tập vở, nói: “Anh hai nói cho tôi biết, có rất nhiều tư thế có thể thử nghiệm, ở đây là hơn mười kiểu, bất quá nghỉ chỉ mỗi ba ngày, một ngày ba lần cũng chỉ được có 9 kiểu… Ai…”

Triển Chiêu nhìn cuốn vở ghi chi chít, linh ta linh tinh gì đó, tức giận đến tái mặt, cầm lấy cái gối bên cạnh hung dữ đập xuống đầu Bạch Ngọc Đường, mắng to: “Trong đầu cậu suốt ngày chỉ nghĩ mấy thứ này a?! Hai anh em nhà cậu đều là cầm thú! Bại hoại! Cậu tránh xa tôi ra! Đừng có đến gần tôi nữa!!!”

Bạch Ngọc Đường cười, quăng cuốn vở sang một bên, hôn Triển Chiêu: “Miêu Nhi, không bằng chúng ta ăn sáng xong vận động một chút đi?! Tôi thấy kiểu làm đứng kia rất kích thích đấy…”

“Nha ~~~” Triển Chiêu cầm gối liều mạng đập: “Cậu cút ngay! Không được qua đây! Tay! Cấm sờ!!!”

“Miêu Nhi ~~~”

“Chuột chết!!!”

“Làm đi ~~”

“Không! Nha ~~~ Chuột điên! Con chuột thối ~~~~”

“Miêu Nhi ~~~~”

“Nha ~~~ Ư ~~~”

(Hết vụ án thứ ba)

+++

Hoàn rồi *tung bông* Vậy chủ nhật này tung bản word 😀

Single Post Navigation

59 thoughts on “[SCI] Vụ án thứ ba – Chương 22 (kết thúc vụ án)

  1. Ai nha. Yêu cái cặp đôi này thế. Dưng mà ăn xôi thịt thế này vẫn thấy thèm. Thích xôi gà của Đại Bạch với Tôn Sách hơn!!! >.<

    • peNa123 on said:

      Thật lòng thì… mình cũng thích xôi của Đại Bạch với Công Tôn hơn. Đọc xong mà mặt mũi đỏ bừng bừng cả lên =)) Dưng mà xôi của Trì Trì với Triệu Trinh thì mình không thích bằng hai cặp này =))

      • Mình cũng thích ya của Đại Bạch và Công Tôn hơn, không hiểu sao đọc ya của cặp đó cảm thấy thích hơn ^^

    • pika on said:

      ta thì ta thích xôi của 2 em này hơn ❤ dễ thương không chịu nổi ❤

  2. lehue on said:

    hehe. phong bì. chụt

  3. lehue on said:

    kích thích wa’. ~ máu mũi ròng ròng ~. mình là mình thích miêu tả chi tiết 1 chút. chẹp. máu còn nhìu mà. nhà lại gần bệnh viện. he’he’.

  4. lehue on said:

    love love chủ nhà. chụt chụt.

  5. oh oh oh~~~
    con mèo cuối cùng cũng bị lên thớt *sụt sùi*
    oài, sao nước mũi gì đỏ thế này =.=!
    yêu các nàng, năng suất cứ như ngựa phi 🙂

  6. cuối cùng thì…em nó cũng mất zin

  7. Ôiii~~~~~~! Khúc trên gần mất máu, khúc dưới thì cười lăn lộn! XD~~~~! 2 ae nhà này đúng là cầm thú mà! XD~~~~!

  8. Med on said:

    khục khục, hai bạn thiệt là hot nha ;))
    *xấu hổ với Lu* *bỏ chạy*

    *quen thói nhiều chuyện* *quay lại* Chap này có một chữ “kềm chế” => “Kiềm chế”

    *cúi đầu* cảm ơn hai nàng nhiều T_T *bỏ chạy lần 2*

  9. bôlôbala on said:

    ô

    ha ha

    đang đập bàn đập ghế vì chả thấy ra chap mới gì cả, tự dưng quay lại thấy đã hoàn rồi

    yêu các bạn trẻ quá, các bạn thật là vĩ đại

    cố lên nhé, còn quyển 4,5,6,7… quyển nào tui cũng theo hết á.

    Băng Thiên Nguyệt a~ gởi lời chào bạn a~ làm việc chăm chỉ nhé, yêu bạn lắm ý ^^

  10. oa! cuối cùng cũng xong ah! thật thoải mái, siêu kích thích nha! thíc cái cách vừa làm vừa trò chuyện của ha anh này, đáng yêu wớ!

  11. ôi~~~ *cầm máu* Tiểu Bạch anh là loại công mặt dày nhưng không đến nỗi hoàn toàn thú tính như Đại Bạch :(( *đập bàn tán thưởng* giời ơi đọc cảnh yy của hai cháu nó mà thấy lâng cả đầu~~~~ 😡 dịu dàng mà không kém phần mãnh liệt~~~~~~ *ôm mũi* *phun máu*

    • nga~~~ cớ sao emo lại bị lộn xộn thế kia TT^TT là ta muốn để ý “yêu” tại sao lại thành ra mặt cau có *khóc*~~~ các nàng ngàn vạn lần đừng hiểu nhầm ta a Y^Y

  12. jenevah on said:

    Trời ơi, máu mũi của ta lênh láng rồi !!!

  13. Hoảng hồn…
    Đi vào đây chưa gì đã thấy máu mũi của các nàng chảy ngập phòng rồi…
    Cuối cùng cũng đã hoàn cuốn 3, thật là ko uổng công mong chờ bao lâu a ~

  14. Còn 9 quyển nữa lận :”>>> (mà hình như…chưa có dấu hiệu kết thúc 8->) nên là mọi ng cố gắng nha :”>

  15. đáng yêu quá đi , cặp này đáng yêu thật đấy *moa~~♥*

  16. Thâm đẹp, giỏi, xinh on said:

    Hôm qua mới chương 21, hôm nay đã 22, sức mạnh, sức mạnh a ~~ *phọt máu*

    Các nàng liek cũng thật ghê gớm :”>

  17. Có ai quăng phao cho ta không? Cứu ta gấp gấp. Ta bị chết đuối trong vũng nước miếng cho chính mình nhễu ra. Cứu mạng cứu mạng. Ôi, còn hấp dẫn hơn cả coi GV. Há há

  18. aaaaaaaa *gào rú**máu phun lấp màn hình*
    họt quá sức :((
    *mò mò*Trời ạ hết khăn giấy ngah~~~~ :((
    Mèo ăn chuột xưa ồi nhóe, bây giờ fan-gơ cứ thích chuột ăn mèo thôi =]]]]]]
    Bạch Cẩm Đường!! Anh dạy hư em trai anh rồi kìa …. :(( (Dù trc khi anh dạy thì da mặt bạn ấy cũng dày lắm rồi =]])
    Đa tạ các ss đã edit và beta~
    Com xog…
    *Gục trên bàn phím thấm màu xốt cà chua*

  19. [Tiểu Bạch]

    ta là đã hết vụ thứ 3, cảnh cần diễn ra cũng đã diễn ra *máu mũi từa lưa*.

    Phi thường biết ơn các bạn đã Edit, nhà SCI mà ta trở thành fan cuồng của cặp Chuột Mèo này.*ôm thắm thiết*

    Giờ là chờ đợi fần tiếp theo! ^__^

  20. hức hức, đợi được rồi, đợi được rồi
    *sụt sịt* cuối cùng Thử đã thịt được Miêu a
    hạnh phúc quá đi
    em *ôm, hôn* ss
    rồi, em đj tự sướng đây :X:X:X

  21. hôm nay ta 0 có mất máu mà mất nước miếng nha, mà sao ta cảm thấy con chuột này vẫn non lắm ( thui chít mình đọc H nhìu quá ùi)
    Iu nhứt là đợn cuối nha, dễ thương hết biết

  22. hớ, đã xong vụ ba. ta đã nói với bạn là ta yêu các bạn chưa ha?
    nếu chưa thì bây giờ ôm hôn luôn nhá *chụt choẹt*
    hô hô, không được đẩy ra nha, ta đang bị ảnh hưởng của H, ai bảo cái chương này…
    bạn phải chịu trách nhiệm đi thôi :))

  23. ntn mà QT của mình lại chỉ ghi tới chương 21 chứ TT. Mà hả, anh em nhà này không hổ là anh em, làm gì khác nhau thì làm chứ trên giường thì … :”>. Anh Đại Bạch rất ra dáng đại ca khi nhiệt tình chỉ dạy kiêm tư vấn cho tiểu đệ ah

  24. ngọc mama on said:

    sau bao nhiêu lâu đợi chờ..cuối cùng em cũng đã được ăn xôi thịt của Miêu Thử…đợi mãi ah…xôi thịt ngon thật đó..mong sẽ còn nhiều nữa để xơi..^^…
    không biết có thể hỏi mượn cuốn tập các loại tư thế của 2 anh em nhà Bạch ko nhỉ? mình tò mò… :”>
    thanks Blue nhiều nha..

  25. Trường Giang sóng sau xô sóng trước =))

  26. [b]Điều này chứng tỏ Công Tôn nhà mình cũng đã phải trả wa đủ 10 kiểu nha :)) [/b]

  27. huonglan7189 on said:

    *xit mau mui*
    trui ui, sau bao lau cho doi, rut cuc em cug da cho dc canh nay *nc mat nc mui tem lem*
    chi Nha ui, chi that vi dai
    *nga mu chao*
    *tung hoa chuc mung*

  28. bunny on said:

    :”> cuối cùg thì cái ngày mà mìh đợi bấy lâu đã đến ô hô hô hô
    thanx

  29. Giun on said:

    Cái gì mà chờ 20 năm, ko lẽ là a Chuột chờ í í e mèo từ bé tí ti xao, éo ơi , hía hía
    Lướt từ trên xuống dưới thấy toàn máu và nước miếng nha

  30. Orisis bạch dương on said:

    Sịt sịt sịt *máu mũi tung toé*. Thật ra thì mình cũng rất hay đọc truyện của dương tỷ rồi, ở đó còn nhiều xôi thịt và biến thái hơn rất nhiều, nhưng hôm nay đọc màn này của hai pạn thì lại hơi kích động. Chắc tại bthường bé nào cũng đứng đắn (nhất là ngọc đường ) thế mà đến lúc xxx thì lại rất thú tính. Thôi, pà con ở lại mạnh jỏi, mình đi truyền máu để còn chào đón chương mới

  31. khong con gi de noi!!! mau mui bay tung toe’!! qua’ tuyet :”>

  32. hì hì thank bạn nhều . đợi mãi cũng có màn xôi thịt của 2 anh . tuyệt quá đi

  33. Thâm đẹp, giỏi, xinh on said:

    À mà nàng, cái khúc “Ba ngày nay…” nha…

    Ta thấy để “Ba ngày” thôi, chứ để như thế giống như chuyện đã xảy ra rồi ấy 😐

    Hay là bạn Thử đã tính trc khi nghỉ 3 ngày, cơ mà sau khi vụ án kết thúc bạn ấy mới biết dc nghỉ ba ngày mà nhỉ :-ss

  34. gautrucvuive on said:

    Hic, iu quá nha. con chuột lưu manh, con mèo sao mà… hic. kỉu này ko bị ăn sạch mới là lạ.
    Tks bạn, hic. đúng là chap người người chờ mong ah. lau lau nước mắt. hảo đáng iu!!!

  35. Rei Shou An on said:

    *chấm chấm chấm nước mắt* cuối cùng cũng đến ngày này, chúc mừng anh ngọc Đường. Đúng là H của Nhĩ Nhã, đọc vừa gợi cảm vừa đáng yêu xD

    ❤ các bạn ;"D

  36. Tiểu Bạch cuối cùng cũng được khổ tận cam lai ah.*tung bông*

  37. nhẫn lâu như thế? Bạch Bạch thật kiên trì nha,haiz cuối cùng đồng chí Bạch cũng đã được đền đáp xứng đáng ha ha ha ha

  38. Phong Linh Vũ on said:

    Siêu siêu dễ thương nha ~~~

  39. hoaihoai on said:

    Sau những ngày dài chờ đợi cuối cùng Chuột cũng ăn Mèo…cám ơn các bạn đã edit và beta.

  40. chamcham on said:

    cảnh hot của Miêu Thử hot đến mức mà các bạn like điên cuồng, chap 21 là 124 like =)) và chap này là 101 like – thật là quá khủng nha
    Trong 5 ngày, số lượng view ước chừng tăng trung bình 2000 bạn một ngày =))
    sr gia chủ, em đọc chùa h mới vào cm 😡
    thanks ss Blue nhiều :x, mong nhanh có Vụ án thứ 4 😡
    p/s: mình thích để ý những cái vớ vẩn =))

  41. phuong on said:

    e miêu sao như là nhược thụ vậy ta, mới thế mà đã xụi lơ rùi a!!! đáng yêu quá

  42. tulalanhotmail on said:

    hạnh phúc quá
    cuối cùng cũng động phòng rồi
    huhu

  43. 30 phút sau khi ăn xong không được vận động mạnh =))

  44. ta … phụt máu mũi
    có ai gọi xe cấp cứu đến không

  45. cuối cùng e đã chính thức thuộc về a :”> phải nói 2 a e biến thái y chang nhau. thấy sắc là động dục =))) số Công Tôn vs Miêu Nhi là liệt giường chắc rùi haha

  46. kunsdtret on said:

    akkkkkk. mặc dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng … >.< chịu không được. *xì máu mũi*
    mẹ ơi. ngọt ngào quá à OoO ! đúng là anh em cầm thú như nhau. hê hê. cơ mà thế mới có đồ ăn chứ .hi hi

  47. Máu ta nhỏ thành giọt nhuộm lên máy tính . èo ! y như phim kinh dị a ! Nàng nèo tiếp máu đê

  48. Yuri on said:

    Bây giờ mớj để ý thấy, anh Bạch Cẩm Đường tòan pị kêu Đạj Bạch. Làm em nhớ đến káj kon thú tên Đạj Bạch trog “Cửa hàng dị thú số 138” bên nhà Ẩn Quỷ Lâu.
    Sorry chủ nhà vì pây gjờ mớj cmt được. (>///<)~~~~*♡*

  49. mới đọc hết cuốn 3 nhưng mà vs những j mình kì vọng về 1 cuốn tiểu thuyết trinh thám thì hơi thất vọng. k thấy hồi hộp, tim đập nhanh, hay sợ hãi. cảm giác miêu tả k sâu, k kịch liệt, rất mù mờ. mình k bik mấy tập khác thì s nhưng mà cứ tính 3 tập đầu này thì thủ phạm gần như là những nhân vật rất mù mờ trong truyện. thật sự rất ghét cách xây dựng nhân vật như v. mà chủ yếu là dính tới giết ng bằng tâm lý học chứ k phải phá án bằng phương pháp tâm lý. mà phương diện này mình đọc mãi k hiểu, cứ như bị mù ấy. mà mỗi lần phá án, tác giả miêu tả bằng những chi tiết liếc mắt đưa tình, tâm ý tương thông giữa các anh trai. nên thôi mình chịu. cảm ơn bạn đạ dịch nhưng mình đọc mãi chẳng thấy thừ mình muốn tìm

  50. pika on said:

    dễ thương chết mất ❤ thích cặp này quá đi ❤ ❤
    sao mà dễ thương quá trời quá đất à ❤ cuối cùng cũng có xôi thịt mừng muốn chết ❤

  51. Trời ạ!! Yêu quá cơ , nhưng mà vẫn yêu của Công Ton vs Cẩm Đường hơn chút tại Triển ẻm thụ mà cứ cố gắng… =]] mà thôi tks các bạn đã dịch =]]

  52. Không biết có phải đặc biệt là thịt của Nhã tỷ – người vốn trước giờ chỉ viết thanh thuỷ, hay là do chờ đợi quá lâu (từ tận Long Đồ Án và Quỷ Hành Thiên Hạ lận -_-) không mà đọc thấy nó kích thích chết đi được a~~
    Đúng là Nhã đại tỷ, không viết thì thôi, còn đã viết thì ~~~~

Leave a comment